Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

Con chỉ cần một xu thôi!!!
Vào một buổi chiều, cả lớp đang học kinh tế vĩ mô với tâm hồn treo ngược cành cây, cái ông thần ngủ buồn đó lạm dụng lúc bài vở khó, cộng thêm cái giọng trầm và nhỏ của thầy giáo như tiếng bà ru bên tai thì đây là có cơ hội thuận lợi để ông thần ấy tung hoành. Ông thần ngủ buồn nói là : “ngủ buồn thì buồn lắm nên phải rủ thêm nhiều người buồn ngủ nữa cho vui”. Cứ thế là ông thần lây lan ra cả lớp, bạn nào bạn đó cứ gật đầu đồng ý liên tục, mặc cho thầy giáo giảng bài. Và tất nhiên mình cũng đâu ngoại lệ.

Cái gì chứ cái cảnh cả lớp ngủ gật này thì mấy thầy giáo còn lạ gì nữa. Thầy dừng lại, rồi cất tiếng thật lớn: 
“ tôi sẽ kể cho các anh chị câu truyện sau đây”
Cả lớp cố gắng mở mắt vì lời nói của thầy rót vào tai. Hôm nay mình xin kể lại cho mọi người nhé:


Một anh thanh niên sau bao năm tháng làm ăn cực nhọc mà mãi chưa giàu,vào một buổi chiều nọ, anh đến quỳ trước mặt Đức Chúa và cầu nguyện như sau:
“ Lạy Đức Chúa, nếu ngài không phiền thì cho phép con được hỏi Ngài câu này?
Đức Chúa trả lời
“ Con cứ hỏi Ta bất cứ điều gì mà con muốn Ta sẽ trả lời cho con”
Anh thanh niên liền hỏi:
“Thưa Đức Chúa một nghìn năm đối với Ngài là bao lâu?”
Đức Chúa trả lời:
“ Một giây”
Anh ta nói tiếp:
“Thưa Đức Chúa cho con hỏi câu này nữa:
Một nghìn tỉ đô-la đối với Đức Chúa là bao nhiêu?”
Đức Chúa trả lời:
“ Chỉ đáng một xu con ơi!”
Lúc này anh ta mừng rỡ trong lòng và nói tiếp
“ Thưa Đức Chúa, xin Đức Chúa hãy cho con một xu của Ngài ?”
Đức Chúa mỉm cười,nhìn anh thanh niên rồi trả lời:
“Vậy con hãy đợi ta một giây”

lời chúa ngày 25/07

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Chúa Giêsu. Bà sấp mình xuống lạy Người, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: "Bà muốn gì?" Bà ta thưa lại: "Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài".
Chúa Giêsu đáp lại: "Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây ta sắp uống chăng?" Họ nói với Người: "Thưa được". Người bảo họ: "Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai thì người ấy mới được". Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em.
Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: "Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ. Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người".
Suy niệm: Ba mẹ con nhà Dê-bê-đê đã gõ đúng cửa khi đến cầu xin Đức Giê-su. Nhưng nếu cầu cạnh Ngài chỉ để xin chiếc ghế “tả hữu tướng quốc” thì chẳng khác nào vào một kho tàng chứa đầy ngọc ngà châu báu mà chỉ lấy ra vài viên đá cuội. Dù Chúa trách hai ông Gia-cô-bê và Gio-an: “Các người không biết các người xin gì”, Ngài vẫn giúp họ từ bỏ động lực trần tục đó để nhắm tới mục đích đích thực của việc theo Chúa là “cùng uống chén mà Thầy sắp uống” tức là cùng tham dự vào cuộc khổ nạn với Ngài. Nói rộng ra, “trước hết phải biết tìm kiếm Nước Thiên Chúa” và tin tưởng rằng “những sự khác, Ngài sẽ thêm cho” (Mt 6,33).
PHÚC ÂM: Mt 20, 20-28
"Các con sẽ uống chén của Ta".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Chúa Giêsu. Bà sấp mình xuống lạy Người, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: "Bà muốn gì?" Bà ta thưa lại: "Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài".
Chúa Giêsu đáp lại: "Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây ta sắp uống chăng?" Họ nói với Người: "Thưa được". Người bảo họ: "Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai thì người ấy mới được". Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em.
Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: "Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ. Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người".Suy niệm: Ba mẹ con nhà Dê-bê-đê đã gõ đúng cửa khi đến cầu xin Đức Giê-su. Nhưng nếu cầu cạnh Ngài chỉ để xin chiếc ghế “tả hữu tướng quốc” thì chẳng khác nào vào một kho tàng chứa đầy ngọc ngà châu báu mà chỉ lấy ra vài viên đá cuội. Dù Chúa trách hai ông Gia-cô-bê và Gio-an: “Các người không biết các người xin gì”, Ngài vẫn giúp họ từ bỏ động lực trần tục đó để nhắm tới mục đích đích thực của việc theo Chúa là “cùng uống chén mà Thầy sắp uống” tức là cùng tham dự vào cuộc khổ nạn với Ngài. Nói rộng ra, “trước hết phải biết tìm kiếm Nước Thiên Chúa” và tin tưởng rằng “những sự khác, Ngài sẽ thêm cho

Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

tin mừng ngay 19/7


PHÚC ÂM:  Mt 12, 14-21
"Người cấm họ đừng cho ai biết Người, để ứng nghiệm lời đã phán".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, các người biệt phái đi ra ngoài, bàn mưu kế chống lại Chúa Giêsu để hãm hại Người. Biết thế, Chúa Giêsu rời bỏ nơi ấy. Có nhiều kẻ đi theo Người, và ai có bệnh, đều được Người chữa lành. Người cấm họ đừng cho ai biết Người, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia đã chép rằng:
"Này là tôi tớ Ta đã chọn, là người Ta rất yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng. Ta sẽ cho Thần trí ngự trên Người. Người sẽ rao giảng sự công chính cho dân ngoại. Người không cãi cọ hay dức lác, và không ai nghe tiếng Người ngoài đường phố. Người không bẻ gãy cây sậy đã giập, không dập tắt tim đèn còn khói, cho đến lúc Người khiến sự công minh được toàn thắng. Dân ngoại sẽ hy vọng vào danh Người".
 
Suy niệm: Phúc âm theo thánh Mát-thêu cho biết lời tiên báo về Người Tôi Trung trong sách ngôn sứ I-sa-i-a được ứng nghiệm nơi Đức Giê-su: Ngài là Đấng được Thiên Chúa tuyển chọn; Thiên Chúa hài lòng vì người Tôi Trung hiền lành nhân hậu ấy. Không cãi vã, không lớn tiếng: đó là tính cách nhân bản nhưng được nuôi dưỡng và phong phú bởi lòng nhân từ thương xót của Thiên Chúa: Ngài luôn quan tâm, nâng đỡ, bênh vực những người bất hạnh, những người không có địa vị; những người bị gạt ra ngoài lề, không tiếng nói trong xã hội lại được Ngài dang tay đón nhận; dẫu chỉ còn một tia hy vọng le lói, Ngài vẫn nhẫn nại đợi chờ để cứu độ con ngườiCầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa nhân hậu để chúng con được bắt chước, Xin cho chúng con mềm lòng hơn trước anh chị em mình để mỗi ngày chúng con càng trở nên giống Chúa hơn. Amen.

lời chúa ngày 18/7

Thứ Sáu sau Chúa Nhật 15 Mùa Thường Niên
Ngày Hưu Lễ
(Mt 12,1-8)
Phúc Âm: Mt 12,1-8
"Con Người cũng là chủ ngày sabbat".
Khi ấy, vào ngày Sabbat, Chúa Giêsu đi ngang cánh đồng lúa. Các môn đệ của Người đói, liền bứt bông lúa mà ăn. Thấy vậy, các người biệt phái thưa với Người rằng: "Kìa, các môn đệ của Ngài làm điều không được phép làm trong ngày Sabbat". Người nói với các ông rằng: "Các ông không đọc thấy Ðavít và những người đi với ông đã làm gì khi đói lả sao? Các ông cũng không đọc thấy Ðavít vào đền thờ Chúa ăn bánh trưng hiến, bánh mà ông và các kẻ theo ông không được phép ăn, chỉ trừ các tư tế được ăn mà thôi sao? Hay các ông không đọc thấy trong luật rằng: Ngày Sabbat, các tư tế trong đền thờ vi phạm ngày Sabbat mà không mắc tội đó sao? Tôi bảo cho các ông biết, đây có Ðấng còn trọng hơn đền thờ nữa. Vì nếu các ông biết được điều này là, "Ta muốn lòng nhân từ, chứ không muốn hy lễ", chắc các ông không bao giờ lên án những người vô tội, vì chưng Con Người cũng là chủ ngày Sabbat".
Suy Niệm:
Ngày Hưu Lễ
Chương 12 Tin Mừng Mátthêu qui tụ những tranh luận giữa Chúa Giêsu và các vị lãnh đạo Do thái giáo thời Chúa Giêsu về những đặc tính của nếp sống tôn giáo. Cuộc tranh luận hôm nay liên quan đến việc thực hành đạo đức căn bản của người Do thái, đó là việc giữ ngày Hưu lễ. Ðây là một thực hành quan trọng đến độ người Biệt Phái đã dùng việc Chúa Giêsu không tuân giữ luật Hưu lễ để lý luận và nói với dân chúng rằng Chúa Giêsu không phải là Ðấng đến từ Thiên Chúa, không phải là Ðấng Mêsia.
Việc dành riêng một ngày nghỉ cho Thiên Chúa đã bị lạm dụng đến mức việc tuân giữ ngày Hưu lễ không còn là do tình yêu mến tôn thờ đối với Thiên Chúa, nhưng là một hình thức ràng buộc con người. Qua cuộc tranh luận với những người Biệt Phái về việc giữ ngày Hưu lễ, Chúa Giêsu mở rộng cho chúng ta thấy giá trị tôn giáo đích thực của ngày Hưu lễ, và do đó phải sống tinh thần ngày Hưu lễ đó như thế nào?
Cuộc tranh luận của Chúa Giêsu đều được trình thuật đầy đủ trong các Tin Mừng Nhất Lãm, nhưng nơi Tin Mừng Mátthêu, tác giả lưu ý hai điểm: thứ nhất, quyền hành của Chúa Giêsu trên các việc thực hành đạo đức; thứ hai, lòng nhân từ có ưu tiên trên việc thực hành đạo đức. Trả lời cho thắc mắc của những người Biệt Phái tại sao các môn đệ Ngài không giữ luật Hưu lễ, Chúa Giêsu nhắc lại việc xẩy ra trong Cựu Ước liên quan đến Ðavít và những người tùy tùng khi đói, tức khi khẩn thiết, đã làm điều không được phép làm, hoặc việc các tư tế trong Ðền thờ không nghỉ ngày Hưu lễ mà cũng không mắc tội. Rồi Chúa kết luận: "Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này: "Ta muốn lòng nhân từ, chứ đâu cần lễ tế, ắt các ông sẽ chẳng lên án kẻ vô tội". Lòng nhân từ phải là căn bản cho những phán đoán của chúng ta đối với anh em; cần phải hành xử theo lòng nhân từ này hơn là chỉ xét đoán anh em theo những việc bên ngoài.
Vả lại, những việc đạo đức và việc nghỉ ngày Hưu lễ, là để con người đến gần Thiên Chúa, thế mà Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa đã hiện diện giữa họ, thì lòng đạo đức không còn là một cái gì tuyệt đối phải thi hành nữa. Các tư tế làm việc trong Ðền thờ ngày Hưu lễ mà không lỗi luật, thì các môn đệ Chúa Giêsu lỗi luật thế nào được, vì đã có Chúa Giêsu bên cạnh họ. Ngài là Con Thiên Chúa cao trọng hơn Ðền thờ. Chúa Giêsu muốn nhân dịp này để mạc khải chính Ngài là Ðấng Mêsia cao trọng hơn Ðền thờ và làm chủ cả ngày Hưu lễ; nhưng các người Biệt Phái không nhìn nhận điều này.
Xin Chúa giúp chúng ta vượt qua tinh thần vụ hình thức trong đời sống đức tin. Xin cho chúng ta tâm hồn nhân từ như Chúa để biết đối xử với người khác mỗi ngày một tốt đẹp hơn.

Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

Bài Tin Mừng: Mt 11,28-30

Khi ấy, Đức Giê-su cất tiếng nói : "Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.  Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng."

Suy Niệm
(Trích trong sách gia đình sống Lời Chúa hằng ngày trang 225)

Cuộc đời của con người gặp rất nhiều vất vả, đau khổ. Gia đình nào cũng phải đối diện với khó khăn và thử thách. Người Ki-tô hữu hiểu rằng niềm tin vào Chúa Giê-su là sức mạnh để vượt qua đau khổ. Điều quan trọng là đến với Chúa Giê-su trong Lời Chúa và Bí Tích Thánh Thể. Không phải Chúa làm cho gánh nặng nhẹ đi hoặc cất đi gánh nặng, mà Chúa ban ơn thêm sức để chúng ta có thể mang lấy gánh nặng trong một tinh thần mới. Có Chúa, người Ki-tô hữu sẽ cảm thấy những vất vả trong cuộc sống trở nên nhẹ nhàng.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin Chúa cho gia đình chúng con siêng năng đến với Chúa luôn. Với ơn Chúa, chúng con sẽ vượt qua mọi khó khăn trong cuộc đời.

Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2014

thứ 7 ngày 12/07


PHÚC ÂM:  Mt 10, 24-33
"Các con đừng sợ những kẻ giết được thân xác".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Môn đệ không hơn thầy, và tôi tớ không hơn chủ mình. Môn đệ được bằng thầy, tôi tớ được bằng chủ mình thì đã là khá rồi. Nếu họ đã gọi chủ nhà là Bêelgiêbul thì huống hồ là người nhà của Ngài. Vậy các con đừng sợ những người đó, vì không có gì che giấu mà không bị thố lộ; và không có gì kín nhiệm mà không hề hay biết. Điều Thầy nói với các con trong bóng tối, hãy nói nơi ánh sáng; và điều các con nghe rỉ tai, hãy rao giảng trên mái nhà.
"Các con đừng sợ kẻ giết được thân xác, nhưng không thể giết được linh hồn. Các con hãy sợ Đấng có thể ném cả xác lẫn hồn xuống địa ngục. Nào người ta không bán hai chim sẻ với một đồng tiền đó sao? Thế mà không con nào rơi xuống đất mà Cha các con không biết đến. Phần các con, tóc trên đầu các con đã được đếm cả rồi. Vậy các con đừng sợ: các con còn đáng giá hơn chim sẻ bội phần.
"Vậy ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy là Đấng ngự trên trời. Còn ai chối Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ chối nó trước mặt Cha Thầy là Đấng ngự trên trời".  Đó là lời Chúa.Suy niệm: Sống ở đời làm sao tránh khỏi những căng thẳng, lo âu, sợ hãi khi gặp khó khăn, nguy hiểm. Chính Chúa Giêsu cũng có những lúc bàng hoàng xao xuyến. Khi bảo “anh em đừng sợ” Chúa Giêsu muốn ta đừng để cảm xúc sợ hãi làm tê liệt đời sống chúng ta. Ngài bảo chúng ta “đừng sợ”: “đừng sợ” ngay trong mọi biến động, “đừng sợ” khi phải đối diện với đau khổ hay sự chết bởi vì Thiên Chúa Đấng yêu thương quan tâm chăm sóc chúng ta, vì Ngài là Cha nhân từ, trung tín, thấu hiểu chúng ta cần gì, vì đối với Ngài, chúng ta “quý hơn muôn vàn chim sẻ.” Ta hãy sống như con thơ phó thác cách đơn sơ trọn vẹn cho Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh, trong mọi công việc.Lạy Chúa Giêsu, Xin Chúa ban cho mọi thành viên trong gia đình chúng con ơn biết Kính Sợ Chúa, yêu mến Chúa trên hết mọi sự, và biết quý trong thân xác và linh hồn của mình cũng như của người anh em. Amen